CHATTHUGIAN.MOBIE.IN
kính chào qúy khách

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Tử Vi   Truyện Tranh  
Facebook  Xổ Số  Dịch  Tải Game  Báo  Tiền Ảo Bitcoin 

  Yêu Nhầm Nữ Bang Chủ Siêu Quậy


Phan_8

Anh mỉm cười và họ lại tiếp tục chặn đường. Cô nhẹ nhàng tựa đầu lên vai anh, cảm thấy sao lòng mình lại thanh thản đến thế.... Tình yêu đôi khi chỉ đơn giản vậy thôi nhưng nó lại chưa đầy cảm xúc.

Chương 14

Cả ngày hôm nay chúng ta cứ lo cho couple NaVin mà quên mất nó nhỉ? Quay lại ban sáng nhé mọi người!

Nó lái xe đến địa chỉ mà Vinlee đưa cho, là ngôi biệt thự hơi bị bề thế ấy nhỉ? Nó xuống xe bấm chuông. Đứng đợi muốn rụng cặp chân mà chả ai ra mở cửa cả. Trong nhà thì tiếng nhạc vỗ ầm ầm, hèn gì không nghe là đúng rồi. Đừng nói thằng cha này cắn thuốc lắc và đang mở nhạc để phê thuốc đấy nhé! Nó đạp lia lịa vào cổng miệng thì không ngừng chửi rủa:

- Tên tâm thần làm chuyện ruồi bu! Chết mất xác trong nhà rồi à! Tên điên khốn kiếp!

Nó quơ tay múa chân loạn xạ, nó đâu hay biết rằng trong nhà có một kẻ vừa xem hình nó vừa cười như điên chứ không hề phê thuốc như nó nói. Hắn ngồi trước màn hình tivi quan sát nó thông qua camera. Con nhỏ này cũng hâm phết! Tuy có hơi hung dữ nhưng nhan sắc nó cũng thuộc hàng "mỹ nữ" đấy nhỉ? Hắn cười thích thú để xem nó sẽ chịu không nổi bỏ về cho coi. Nụ cười hắn tắt ngấm khi nó lùi ra xa khỏi cánh cổng, đừng nói là quăng bom phá cổng nhá! Oh my god lạy chúa tôi! Hắn thấp thỏm không yên và đứng bật dậy.

Hắn có phần nhẹ nhõm khi nó chả có dấu hiệu gì là châm lửa hay kích ngòi. Nó lùi ra xa lấy trớn, bay đến đạp lấy cái bồn hoa trước cổng và bay vút lên cái bờ tường cao gần 3m của hắn khá dễ dàng. Hắn xém lọt ghế căng mắt ra. Con nhỏ này biết king kong hả trời?????

Về phần nó sao khi đã bay lên bờ tường một cách dễ dàng thì mới nhìn xuống đất. Nó hốt hoảng xém té may mà kịp giữ thăng bằng. Chết cha rồi! Sao mà xuống đây? Trán nó đẫm mồ hôi nhìn cái bờ tường cao ngút ngàn. Từ đấy nhảy xuống dưới á? Không què dò cũng lọi cẳng. Hic sao lúc nãy mình bay lên đây không tự chủ vậy nè? Bây giờ thì ai giúp nó đây? Trừ phi là đôrêmon xuất hiện cho nó mượn chong chóng tre thôi.... Hết rồi! Đời nó đã tàn!

Đang hoang mang thì nó nghe cái giọng chói tai quen thuộc:

- Ê nhỏ khùng! Cô làm gì trên đó thế hả? Xuống mau!

Hắn đứng bên dưới gọi nó, nó thấy hắn thì bỗng dứng rưng rưng:

- Tôi....tôi....không xuống được!

- Leo lên được thì phải xuống được chứ!

- Lúc nãy tôi đâu có leo! Tôi bay mà!

- Vậy thì bây giờ bay xuống đi! - hắn cười thách thức.

Nó nóng phừng phừng, giờ phút này mà hắn còn giỡn được là sao? Thiệt tình muốn đá vô cái mặt đáng ghét đó một phát hết sức nhưng mà chân nó đâu có dài đến 3m. Nó ủ rũ mặt mày:

- Giúp tôi đi tôi muốn xuống!

Hết cách, hắn dang tay ra rồi bảo:

- Nhảy xuống đại đi! Chụp được thì sống không chụp được thì chết!

Hắn đang troll nó đây mà, tên khốn! Chân tôi mà chạm đất anh sẽ biết thế nào Lý tam cước. Nó quát:

- Anh khùng à? Nhỡ anh cố tình không chụp thì sao? Chẳng lẽ lúc đó tôi phải chết oan vì câu nói ngu xuẩn của anh à?

Thế là nó trở nên ương ngạnh không chịu xuống mặc cho hắn thuyết phục. Hắn nói đến gãy cả lưỡi mà nó vẫn ngoan cố ngồi trên đó. Con nhỏ này ăn cái giống gì mà lì thật!!!!

- Ê HALEE! CÓ CON ONG BỰ TỔ CHẢNG ĐANG BAY TRÊN ĐẦU CÔ KÌA!!!!!

- Đâu? đâu? ......ÁAAAAaaaaaaaa......................aaaaaaaaaaaaa............. - nó mất thăng bằng ngã xuống.

"Phịch"

Nó tiếp đất ngoạn mục và lăn hết mấy vòng dưới đất. Nó từ từ mở mắt, xem xét tay chân rồi reo lên:

- SỐNG RỒI! SỐNG RỒI!

Trong khi nó đang la hét như điên thì hắn nằm bất tỉnh dưới chân nó. Nó hốt hoảng:

- Ê Aiden! Sao vậy? - nó vỗ vỗ vào mặt hắn, áp tai vào ngực nghe nhịp tim. Rõ ràng là hắn còn thở mà, chưa chết. Bất chợt hắn dùng tay giữ chặt nó áp vào ngực mình không để nó ngồi dậy.

- Một lát thôi! Tôi sẽ khỏe lại! - hắn thủ thỉ.

Giây phút đó phải nói sao nhỉ? Thời gian như ngừng trôi, hai con tim hòa làm một nhịp. Nó khẽ nhắm hờ đôi mắt ngoan ngoãn nằm trên ngực hắn như một chú mèo. Lồng ngực hắn rắn chắc thật, chắc là chăm tập thể hình lắm đây mà! Nó khẽ động đậy làm hắn giật mình.

- Tôi mỏi quá! Ngồi dậy đi! - nó rời người hắn.

Hắn đỏ mặt ngồi dậy né tránh ánh mắt của nó, hắn không hiểu nổi bản thân vừa làm cái quái gì nữa? Hắn đứng lên đi thẳng vào trong nhà:

- Nắng quá! Vào nhà đi!

Nó nhìn theo hắn với ánh mắt cực kì khó hiểu nhưng rồi cũng bước theo.

Bên trong căn biệt thự là một không gian vô cùng sang trọng được trang trí khá là công phu. Những bóng đèn chạm trổ tinh xảo được chỉnh với độ sáng vừa phải tạo nên một khung cảnh rất ấm áp. Nó ngơ ngác đứng nhìn xung quanh, căn nhà to và rộng quá chừng luôn. Tuy là nhà nó to không kém nhưng nơi đây cho nó một cảm giác rất đặc biệt. Hắn ngồi xuống sô fa rồi quay sang nhìn nó:

- Ê!

Nó quay lại nhìn hắn, miệng nó há hốc:

- Gọi tôi à?

- Chẳng lẽ tôi gọi tôi!

- Sao nhà anh không có người nào hết vậy? - nó hỏi.

- Tôi với cô không phải là người à?

Nó gật gật đầu rồi ngồi xuống bên cạnh hắn. Hắn vừa mở tivi vừa hỏi:

- Cô đến tìm tôi có gì không?

- Thế tôi có nói là tìm anh à? - nó dửng dưng.

- Vậy chẳng lẽ cô đến xem nhờ tivi......

- Sao anh biết hay vậy?

Bó tay! Đấu võ mồm thì nó vô địch chắc rồi, hắn im lặng không nói thêm gì. Nó lén nhìn hắn rồi lại quay sang xem tivi:

- Sao mấy hôm nay anh không đi học?

Hắn lấy tay chỉ chỉ lên cái đầu quấn băng trắng toát của mình. Nó ngây thơ:

- Anh lên cơn động kinh nên nghỉ ở nhà hả?

Hắn đưa đôi mắt giết người sang nhìn nó, nó cười xuề xòa:

- Không đúng thì thôi nhìn gì ghê thế! hihi...

- Tôi sợ làm mất hình tượng nên đợi khi nào tháo băng mới đi học.

Nó nguých hắn một cái rõ dài rồi hồn nhiên xem tivi tiếp:

- Hình của anh lúc bị thương đã được tung lên trang chủ của trường lâu rồi!!!!

- CÁI GÌ??? - Hắn hét lên.

Nó đảo mắt vòng quanh rồi mỉm cười cảnh giác. Hắn chồm người đến xoáy ánh mắt phừng lửa của mình vào mắt nó. Nó lui dần lui dần ra phía sau cho đến khi đã bị dồn vào đường cùng. Hắn trừng mắt:

- Cô...cô đúng là....

- Cô sao con? Cô đẹp quá phải hong? - nó cười nhăn răng.

- ĐẸP CÁI ĐẦU CÔ!!!!!! - Hắn quát lên làm nó ngậm miệng lại.

- Tôi giúp anh lăng xê tên tuổi thôi mà!!! - nó bĩu môi.

- Cô đang góp phần lăng mạ tôi đấy! Hừ...

Nó lết lết lại gần lay lay tay hắn, mặt nó giả vờ ăn năn nhưng thực ra nó đang rất mắc cười trong bụng. Cho chừa cái tật kiêu ngạo, chảnh chọe nhé cưng!

- Anh giận tôi à? Tôi xin lỗi mà!!!!

Hắn không trả lời, nó cố gắng kiên nhẫn năn nỉ tiếp:

- Đẹp trai mà sao giận dai thế? Xí xóa nhé!!! Nhé!

Hắn không phản ứng, nó tức giận hùng hổ đứng dậy quát làm hắn giật mình:

- CÁI THỨ CHẢNH CHỌE! CÓC CÓ NĂN NỈ NỮA! HỨ!!!!

Nó bỏ đi thì hắn kéo tay nó lại làm nó ngã vào người hắn. Cả hai nhìn nhau rồi chợt tim đập rất mạnh. Nó đảo mắt qua lại suy nghĩ. Nhà hắn không có ai có khi nào hắn định ...... hong ta? Ai chứ cái thứ sát gái như hắn có thể lắm chứ!! Nhưng mà công nhận hắn đẹp trai thật! Gương mặt thật hoàn mĩ, chuẩn đến từng góc cạnh. Da trắng và mịn quá! Có sử dụng mỹ phẩm hong nhỉ??? Trong khi nó đang suy nghĩ mấy chuyện tàm xàm thì hắn đang phân vân trong đầu. Nên tỏ tình ở đây luôn không ta? Chỉ có hai đứa nên cũng không cần phải ngượng, nếu nó có từ chối thì giết nó diệt khẩu cũng được. Nghĩ là làm, hắn ôm chặt lấy nó không cho nó nhúc nhích gì cả. Hắn cất giọng:

- Cô có biết người ta sẽ nghĩ gì nếu một nam một nữ cùng ở chung nhà không?

- Hơ....hả? Là sao?

Hắn lấy tay chỉ lên cái camera trong góc tường rồi quay sang nhìn nó cười nham hiểm:

- Nãy giờ mọi hình ảnh đã bị ghi lại rồi đấy! Cô dám leo tường đột nhập vào nhà hot boy! Cô nghĩ sao nếu những hình ảnh này được tung ra ngoài?

- Anh muốn gì? - nó gằn giọng.

- Tôi sẽ giữ bí mật nếu cô nói ........................ cô yêu tôi!

- WHATTT? - Nó trợn mắt.

- Hehe... Sao? Không đồng ý thì chuẩn bị trở thành người nổi tiếng đi nhé! - hắn lại cười gian.

Nó túa mồ hôi, không ngờ hắn lại chơi cái trò này. Cái tên bỉ ổi, vô liêm sỉ, mặt dày. Nhưng mà nói có ba chữ thôi chắc cũng không chết chóc ai đâu. Quanh đi quẩn lại thì nó cũng ngu quá xá, trưng cái bộ mặt này leo tường vào nhà hắn là sao? Gặp ngay một tên cáo già cao tay như hắn thì xui cho nó rồi. Hic nó đưa cặp mắt ăn tươi nuốt sống nhìn hắn:

- Anh chơi vậy mà coi được sao?

- Rồi sao? Tôi thích vậy đó! Cô có nói hay không? Không thì hậu quả tự chịu nhé!

Nó điên tiết lên thủ sẵn nắm đấm chực đánh hắn, nhưng nghĩ đến cái cảnh trang chủ của trường xuất hiện tin hot: "Nữ Hoàng siêu quậy Halee leo tường đột nhập vào nhà hot boy" thì nó rùng mình. Còn gì hình tượng mấy năm nay nó cố gắng xây dựng nữa chứ? Thôi nhường tên khốn này một lần đi, coi như nó xui xẻo. Nó rặn ra từng chữ:

- Tôi....tôi...yêu....

- YÊU AI? - Hắn quát làm nó giật mình.

- Anh...anh.

- Nói lại cho đàng hoàng coi! - hắn nhăn mặt.

Nó nóng mặt nhưng không dám manh động, vì một tương lai tươi sáng của Nữ Hoàng siêu quậy, nó lại rặn ra từng chữ nữa:

- Tôi...tôi yêu.....yêu anh!! Được chưa???

Hắn cười hài lòng, hắn gật gù thì thầm vào tai nó:

- Anh cũng yêu nhóc nữa! Nhóc đáng yêu lắm đấy!

Nó đơ người, từng mạch máu trong người nó đang đứt ra. Nó rơi vào trạng thái vô định hình và mất nhận thức. Người của nó đang lơ lửng trên chín tầng mây. Hắn nói yêu mình sao? Hay là hắn đang chơi xỏ mình? Tim mình sắp nhảy ra ngoài rồi này trời ạ! Ôi sao hôm nay cuộc sống này trở nên tươi đẹp thế nhỉ?

- Ê nhóc! Nhóc!

Hắn gọi làm nó gật mình và quay trở lại mặt đất. Nó lắp bắp mặt đỏ lự:

- H...hả???

- Em sao vậy? Sướng đến ngất ngây rồi à? Anh nói anh yêu em!!!

- Ờ...à....ơ rồi sao nữa? - mặt nó trông ngố hết sức.

- Sao trăng gì?

- Ờ hả...à không có gì! - mồ hôi nó rịnh ra ướt trán.

- Làm bạn gái anh nhé! - hắn mỉm cười. Nụ cười ấy lại khiến hắn đẹp trai thêm ngàn lần. Tim nó bắt đầu đập nhanh hơn.

- À...ờ....tôi...tôi.....Không được đâu! - nó đứng bật dậy khỏi người của hắn.

- Không được hả? Em đợi đấy!

Hắn biết nó cũng thích hắn mà lại bày đặt giả vờ. Hắn móc trong người ra cái điện thoại rồi bấm bấm gì đó.

"Tôi....tôi...yêu...."

"YÊU AI?"

"Anh...anh."

"Nói lại cho đàng hoàng coi!"

"Tôi...tôi yêu.....yêu anh!! Được chưa???"

Hả????/ Đó chẳng phải là cuộc đối thoại của hai người lúc nãy sao? Hắn ghi âm lại rồi. Tên này lắm trò thế không biết! Nó được đưa từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Tâm trạng nó hỗn loạn vô cùng. Hắn đang ép nó làm bạn gái hắn đây mà! Mà sao nó ngu nhỉ? Nó cũng yêu hắn mà, tội gì lại nói không được? Đúng là ngu hết chỗ nói! Nó quay sang nhìn hắn:

- Anh.....anh...có thật là yêu tôi không?

- Không yêu thì tỏ tình làm gì cho tốn nước miếng! Em không tin hả?

- À thật ra thì..... - nó cũng ngượng ngùng.

- Thật ra gì? - hắn chau mày.

- Em.... em....yêu anh lâu rồi! - nó cười tinh nghịch.

Hắn vui ra mặt đứng dậy ôm lấy nó nhấc bổng nó lên:

- Thế mà không nói sớm! Làm anh suy nghĩ ra kế hoạch cực khổ lắm đấy! Hihihi....

Nó cắn một phát muốn nát cả vai hắn.

- AAAaaaaaaaa..........

Hắn hét vang vọng cả căn nhà, sau khi nó buông ra thì hắn xoa lấy xoa để chỗ vai bị cắn. Con này có răng nanh à trời? Cắn đau khủng khiếp! Không biết nó có chích ngừa chưa nữa! Mà nó đang làm cái trò gì vậy không biết!

- Sao em cắn anh dã man vậy hả? - hắn ôm vai nhăn nhó mặt mày.

-  Đánh dấu chủ quyền! Con nào dám động vào thì em cho nó rửa mặt bằng axit! - nó khoanh tay chu mỏ lên tuyên bố.

Chương 15

Hai anh em nó gặp nhau ở cổng nhà trong khi lòng ai cũng đang nở hoa. Cả hai thốt lên:

- Sao trông anh/em vui vậy?

Cả hai đều hiểu ý nhau nên hí hửng cùng đi vào nhà. Roy và Hani đang ngồi trên sô fa thì ngạc nhiên hết cỡ:

- Chuyện gì đang xảy ra vậy trời????

- Hai anh em "lì" lại lên xác nữa rồi kìa!

Đêm hôm đó cả hai lại lăn, té, leo không phải vì bồn chồn như đêm qua đâu mà tại vì vui quá hóa khùng ý mà.

*Sáng hôm sau:

Nó trở nên "khùng" một cách bất bình thường, dậy sớm nhất và nấu ăn cho cả nhà. Bốn người nhìn nó vừa làm vừa hát mà cứ như nhìn sinh vật lạ từ trên trời rơi xuống. Nó đặt món ăn xuống bàn ọi người rồi mỉm cười:

- Buổi sáng vui vẻ nha!

"Rầm"

Bốn người té ghế cùng một lượt, con nhỏ này nó khùng rồi! Ai cũng nhìn nó đầy cảnh giác không biết nó có chập sợi dây nào trong não hay không. Vinlee cũng từ trên lầu đi xuống, vừa đi vừa hát nhảm nhảm cái gì đó không rõ. Cả bọn lại một phen bất ngờ khi Vinle trưng cái bộ mặt tươi như hoa chào buổi sáng mọi người. Họ nhìn nhau đầy thắc mắc khi anh ngồi vào bàn ăn. Cả đám chỉ biết cắm đầu ăn thiệt là nhanh, nếu không anh em nó lên cơn "phập" một cái là coi như thôi rồi.

"Tính.... toong"

Nó mừng quýnh xách cặp chạy ra cửa?:

- Mình đi học trước nha!

Roy nhìn Ken, vẻ mặt rất hình sự:

- Đi coi không?

Ken ngẫm nghĩ giây lát rồi bảo:

- Nhiều chuyện không đi mới lạ!

Cả bọn phóng vù ra cổng để coi có phải là Lee Min Ho xuất hiện rước nó đi học hay không mà trông mặt nó hồn nhiên như con điên thế kia. Vừa ra đến cổng thì họ há hốc mồm, mắt lòi ra như mắt ếch. Ôi trời ơi! Cái nồi gì thế???

- Đêm qua bx ngủ có ngon hông? Ox nhớ bx lắm luôn óh!!!!!!!

Hắn đứng cạnh chiếc mui trần nhìn nó trìu mến, tay không ngừng sờ má nó âu yếm. Nó cười híp cả mí, nhìn hắn trông rất tình tứ:

- Ngủ không được vì nhớ đến ox đấy bắt đền đi!!!

Cả đám rùng mình, da gà da vịt thay nhau nổi lên. Muốn ói quá trời ạ!!! Mới hôm trước chửi nhau thằng này con kia mà bây giờ thế đấy. Hai đứa này đúng là một cặp trời sinh. Hắn hôn nhẹ lên môi nó rồi mở cửa xe. Cả hai nhìn mọi người:

- Tạm biệt nha!

Họ vẫy tay với nó và hắn và đơ mặt ra nhìn xe hắn lăn bánh. Sau một hồi hít khói xe thì mới tỉnh ra. Jee chau mày:

- Nhanh thế hở trời?

- Không thể hiểu nổi tình yêu "gà bông" của hai đứa đó! - Hani bảo rồi cùng Jee vào nhà.

- Cô nghĩ vừa rồi là nhóc và thằng Aiden không? - Ken gác tay lên vai Roy vẻ mặt suy tư.

- Thế chẳng lẽ đó là bố và mẹ anh! Rõ dở hơi! - cô đi vào nhà.

*Tại trường:

Nó và hắn xuống xe ngay lập tức thu hút ánh nhìn của hàng ngàn học sinh. Cả hai ngang nhiên siết tay nhau bước đi trông ánh nhìn ngạc nhiên tột độ của mọi người. Vậy là rõ rồi hén, hoa đã có bãi..... Chia buồn cùng tất cả các fan. Học sinh trở nên đờ đẫn và thất vọng từ lớn đến nhỏ. Thần tượng mình có người yêu thì ai không buồn chứ! Xem ra hôm nay là ngày học khá nhàm chán đây vì trong mắt các bạn fan chỉ còn hình ảnh nó và hắn nắm tay cười nói với nhau thôi. Sau khi họ đi khất thì đám đông dần dần tản ra để lại duy nhất một gương mặt không thể nào tức giận hơn được nữa.

- Anh không ngó ngàng tới tôi là vì nó sao? Lại là nó sao? Tại sao vậy chứ? Tại sao anh lại chọn nó mà không chọn tôi? Dám giành với tôi sao? Nó phải chết!!!!! - cô nghiến từ chữ.

Nó và hắn vào chỗ ngồi rồi tám chuyện với nhau, giọng điệu ngọt ngào hơn hẳn:

- Hey! Bx yêu quái nhầm....yêu quý! Trưa nay hai đứa mình đi hẹn hò nhé!

- Hẹn ở đâu? - nó tròn xoe mắt.

- Sở thú! - hắn cười toe toét rất hồn nhiên.

Nó lắc đầu, chu cái mỏ:

- Chưa gì hết là muốn người ta ra mắt gia đình ox rồi hả? Sao gấp vậy!!!

Hắn cứng họng không nói nên lời nữa, sao cái gì nó cũng nói được hết vậy trời? Lúc sinh ra cái miệng nó ra trước hay sao ấy. Đúng là vãi cả bực!!! Hắn bẹo má nó:

- Bx nói vậy mà được hả? Người ta có thành ý muốn đi hẹn hò chứ bộ! Đi không? Người ta gọi cho chân dài nhá! - hắn vênh mặt lên.

- Muốn rửa mặt bằng brom thì cứ tự nhiên!

- Brom hả? Sao bx ác vậy? Brom độc hại lắm đấy! Tạt vào là chết đấy! - hắn mở to mắt.

Nó gãi gãi đầu, cười trừ:

- Xin lỗi bx nhầm! Như vậy thì chết mất rồi còn gì vui nữa. Bx sẽ rạch mặt bọn nó rồi lấy chanh xát lên, rắc thêm một ít muối ớt nữa cho nó sắc nét! Hihihi....

Hắn rùng mình, cảm thấy mặt mình hơi nhột nhột, không ngờ ngoài quậy ra nó còn ác như vậy. Hối hận cũng đã muộn màng rồi anh ơi.....

Trong khi đó 5 người kia cũng vừa vào đến lớp riêng Vinlee vừa gặp Nari thì mỉm cười đầy tình cảm. Nụ cười ngượng ngùng của cả hai nhanh chóng đập vào mắt nó. Thì ra là vậy, nó mỉm cười đầy ẩn ý. Vinlee gãi đầu đỏ mặt trông đáng yêu phết, còn Nari thì e dè giả vờ lật sách vở ra học bài. Nó hắn giọng:

- E hèm! Đừng đóng phim Hàn Quốc ở đây được không vậy?

Nó làm hai người im bặt và trở về chỗ ngồi. Nó lắc đầu nhăn mặt:

- Cái gì mà sến rện vậy không biết!

Hôm đó bắt đầu buổi học, nhưng hình như không ai học cả. Bọn nó thì cứ lo liếc mắt đưa tình với mấy ông xã nhưng trừ Roy ra. Jee với Hani chơi game với nhau rất tình tứ còn nó với hắn thì.....xếp hình.

- Anh! Anh! Nhanh lên đi!

- Anh đang cố hết sức đây nè!

- Nhanh đi! Nhanh lên mà! Nhanh đi!!!!!!

- Rồi rồi! Biết rồi!

- Sắp tới giờ rồi kìa! Nhanh lên nhanh lên không thì nguy đấy! Sao không đưa vào đúng chỗ vậy hả? Canh cho chính xác vào!

- Từ từ đi! Anh đang cố đây nè! - mồ hôi hắn rịnh ra ướt cả trán.

Bạn nào nghĩ bậy tg quánh chết nha! Xếp hình trong điện thoại ấy! Nó và hắn nhao nhao bát nháo cả lên. Cuối cùng hắn thua vì hết thời gian! Nó tức quá nên cằn nhằn:

- Tại anh cả đấy! Chơi gì mà dở quá! Người ta đã bảo là ngắm cho chính xác vào mà cứ xếp tào lao hong à! Ngu gì mà dã man khó đào tạo vậy hong biết!

Hắn cũng cãi lại:

- Em hay quá sao không chơi đi! Em dám chửi anh ngu hả? Anh cũng biết buồn đấy nhá!

Nó trừng mắt lên có lẽ đã tức giận, nó quát hắn:

- Lúc nãy người ta nói thì không chịu tiếp thu để đến lúc người ta chửi ngu thì đâm ra tự ái! Anh là đồ đáng ghét!

- Nè! Em nói chuyện với bạn trai mình vậy đó hả? Anh bực rồi đó! Xin lỗi anh đi!

Cả hai bắt đầu to tiếng và làm ảnh hưởng đến lớp học. Nhưng nó và hắn thì làm gì để ý đến việc đó, chỉ biết cãi và cãi thôi, đến nỗi đứng lên chỉ vào nhau. Giáo viên bắt đầu bực bội:

- NÈ! HAI EM KIA! ĐÂY LÀ GIỜ HỌC ĐẤY NHÉ! GIỮ TRẬT TỰ ĐI!

Cả hai dùng đôi mắt đầy sát khí nhìn bà cô một phát làm bà im phăng phắc rồi lao vào chửi tiếp. Nó bắt đầu cáu tiết lên đạp cái bàn bên cạnh:

- Anh muốn gì hả??????

Hắn cũng xua tất cả sách vở xuống đất, mắt hắn cũng đang rực lửa:

- Câu đó phải để anh hỏi chứ? Em ngang ngược vừa thôi! Không phải ai cũng chịu nổi tính ương ngạnh của em đâu!!!!

- Yaa! Anh nói em ương ngạnh hả? Em không nể mặt nữa đâu nha!!!

- Vậy em muốn làm gì anh? Anh không sợ đâu nhé!!!!

Nó và hắn lao vào đánh nhau làm cả lớp chạy tán loạn, giáo viên cũng xách dép mà biến mất tiêu. Vinlee lao vào ôm lấy hắn còn Nari thì lôi nó ra, bỗng nó hất tay làm cô ngã phịch xuống đất. Vinlee lo lắng chạy đến đỡ lấy cô mặc cho nó và hắn lao vào đánh nhau.

- Cô không sao chứ? - anh đỡ cô đứng dậy.

- À không!

Ken và Jee bắt đầu vào cuộc can ngăn, cả hai như thú dữ cứ hầm hầm vào mặt nhau. Tuy đã bị lôi ra nhưng nó vẫn cứ với đến đá hắn mặc dù không trúng cái nào. Thế là tính khí nóng nảy của cả hai đã được bộc phát dù chỉ mới quen được có một ngày! Nếu là mọi người thì mọi người nghĩ nên giải quyết sao đây? Tg bó tay rồi.......


Phan_1
Phan_2
Phan_3
Phan_4
Phan_5
Phan_6
Phan_7
Phan_9
Phan_10
Phan_11
Phan_12
Phan_13
Phan_14
Phan_15
Phan_16
Phan_17
Phan_18
Phan_19
Phan_20
Phan_21
Phan_22 end
Phan_gioi_thieu
Nếu muốn nhận thông tin bài viết mới của trang thì like ở dưới hoặc truy cập trực tiếp CLICK

TRANG CHỦ
Truyện Teen   Ngôn Tình   Đam Mỹ   Bách Hợp   Mẹo Hay   Trà Sữa   Truyện Tranh   Room Chat   Ảnh Comment   Gà Cảnh   Hình Nền   Thủ Thuật Facebook  
Facebook  Tiện Ích  Xổ Số  Yahoo  Gmail  Dịch  Tải Opera  Đọc Báo 

Lưu địa chỉ wap để tiện truy cập lần sau. Từ khóa tìm kiếm: chatthugian

C-STAT .
80s toys - Atari. I still have